>> Theo chồng
>> Cô gái Mỹ yêu “nhạc đỏ” cưới chồng Việt
Những vết thương quái ác
Bà cụ thuật lại: “Chỉ có ban đêm hay tranh thủ lúc nào không có tiếng bom mới dám khiêng thằng bé lên khỏi mặt đất để ráo vết thương. Mãi mười ngày sau đó tui mới đưa được nó lên nhà thương Huế (Bệnh viện T.W Huế bây giờ) để chữa trị. Khi đó chỉ nghĩ “còn nước còn tát” chứ tui không tin nó sẽ sống sót”.
“Tôi phải tập lâu lắm bàn tay mới dẻo như người bình thường, hàng ngày phải tập nắm những vật lớn rồi dần dần đến những vật nhỏ hơn. Khổ nhất là mỗi khi gieo hạt giống, hạt bé xíu nên cầm rất khó, có khi cả trăm lần mới gieo xong một hố”, Sơn bộc bạch. Nhờ chăm chỉ luyện tập, chàng trai đã biết điều khiển đôi bàn tay thương tật.