Kỳ 1: Điều “hàng” chở “gái”
Thu nhập chính của nhiều lái xe taxi, xe ôm ở “phố nhà nghỉ” không phải đến từ chở khách mà chủ yếu từ dắt mối, bảo kê cho những “thượng đế chân dài”.
Nếu có dịp đi qua phố Trần Duy Hưng khi tối muộn, chắc ai cũng ngạc nhiên vì sự sầm uất của nó. Càng về khuya, phố càng đông vui với hàng dài taxi đỗ dọc trước các ngõ 80, 110, 180… Tưởng bắt xe dễ, nhưng không phải vậy, nhiều người không chịu chở khách bình thường, có khách đã lên xe đọc địa chỉ rồi lại bị tài xế mời xuống. Thấy lạ, tôi trong vai chạy taxi cùng nghề dò hỏi, lái taxi tên Huy cười khẩy: “Ở đây mà sống bằng mấy cuốc chạy xe từ tổng đài sao được! Chú cứ phục vụ “chị em” cho tốt là rủng rỉnh tiền tiêu nhé!”. Chỉ 5 phút sau, hai cô gái ăn mặc mát mẻ, mặt trắng phấn, chạy ra chỗ Huy rồi cả 3 mau chóng biến mất.
Chầu chực, lê la vài ngày, tôi mới biết được câu chuyện của Huy. Huy quê ở Hải Dương, tốt nghiệp THPT, học lái ôtô chuyển sang chạy taxi hãng BS, đến nay cũng được 3 năm. Lúc mới vào nghề, anh chạy khắp các tuyến đường, bến xe ở Hà Nội, nhưng vất vả, hay bị phạt. Hơn một năm nay, anh này chỉ quanh quẩn khu vực đường Trần Duy Hưng, Lê Văn Lương, Nguyễn Khánh Toàn và các tuyến phố lân cận.
Khách hàng chính của anh là cánh chị em làm nghề bán thân, phục vụ các nhà nghỉ, khách sạn, quán massage, karaoke. “Ngày nghỉ, đêm làm, thu nhập bét cũng hơn 20 triệu/tháng, mà lại nhàn nhã”, Huy tâm sự. Khi nghe tôi hứa trích phần trăm để được dẫn lối vào nghề, Huy gật đầu, “bắn” cho tôi số điện của Tuấn “Thái”, một tay bảo kê khu vực này.