"Các" nhà để trai quê rước con gái Hà Nội hư

Thứ sáu, 29/06/2012, 16:43
Mấy ngày nay tôi theo dõi đề tài về việc người tỉnh lẻ khát khao được ở lại Hà Nội dù phải sống cảnh ở rể. Tôi rất ủng hộ các bạn nam dũng cảm đó.

>>Gái đẹp tỉnh lẻ dạt về làm hỏng Hà Nội!
>>Gái đẹp đổ xô thi làm vợ đại gia
>>Thư gửi cô gái "thà ế cũng không lấy chồng quê"
>>Thà ế còn hơn lấy chồng quê

Tôi nghĩ, thay vì chửi rằng họ hèn nhát hay những cô gái Hà Nội cũng lớn giọng chê người tỉnh lẻ thế này, thế khác; chúng ta nên nhìn thẳng vào thực tế hiện tại.
 
Tất cả mọi người đang cố bao biện cho tính tự ái của mình.

Một bà mẹ đang mong muốn tìm được một chàng rể quý như tôi trong hoàn cảnh này thì dù cho nhà, cho tiền cũng không thành vấn đề.

 
Tôi chỉ mong sau này gả con mình cho một chàng rể hiền lành và biết nghe lời, tuân phục chăm bẵm vợ.
 
Hạnh phúc của cha mẹ lúc về già là thấy con cái hạnh phúc. Con gái của tôi mới có 19 tuổi nhưng nó làm cho cả gia đình tôi điên đảo.

Cháu nó là con út nên vợ chồng tôi chiều cháu. Chúng tôi nghĩ rằng chiều con gái không nguy hiểm bằng chiều con trai. Cho nên trong khi chúng tôi đối xử nghiêm khắc với con trai thì con gái trong nhà luôn phải là công chúa.

9 năm học đầu tiên, năm nào con gái tôi cũng đạt học sinh giỏi. Nhưng từ khi vào cấp III cháu bắt đầu thay đổi.

 
Hàng ngày, cháu không đến lớp thường xuyên mà la cà, tụ tập bạn bè. Khi các anh trai của nó đã trưởng thành, ra ở riêng thì cũng là lúc cô con gái út được tự do hơn nữa.

Bà Phi ngồi trong căn nhà mới xây cho con gái để lấy chồng tử tế, nghe lời vợ.

Vợ chồng tôi không phải không dạy được con mà thực sự bất lực với con vì môi trường khiến con thay đổi nhiều quá. Chồng tôi dọa đuổi con ra khỏi nhà thì nó đi thật.
Tôi tát nó nói cãi lại rằng “người yêu con còn chưa tát con, sao mẹ dám tát con”. Như vậy, chúng tôi biết dạy con thế nào?  Ở cái thời này, có mấy ông bà vỗ ngực tự hào là tôi dạy được con mình. Đa số, chúng nó đều được bạn bè dạy bảo.

Mới học lớp 11, vợ chồng tôi đã phải đưa cháu đi bệnh viện phá thai. Theo chân con gái thì thấy nó vào nhà nghỉ với bạn trai. Bố mẹ tham gia thì nó nói “con lớn rồi”. Đến bây giờ chúng tôi bất lực với nó.

Không chỉ có vợ chồng tôi rơi vào hoàn cảnh này, tôi biết còn nhiều gia đình khác cũng như vợ chồng chúng tôi. Các con nói là đi học nhưng chúng nó có đi học đâu. Bố chở đến trường, vào cổng chính, con gái lại trốn ra cổng phụ phía sau.

 
Con gái tôi hiện cũng đang theo học một trường cao đẳng. Nhưng tôi biết rõ nó không còn là đứa con gái ngoan trong khi nhan sắc lại hạn chế. Vợ chồng chúng tôi vẫn ngồi bàn với nhau xem có mối nào không để gả. Con trai tỉnh lẻ càng tốt chỉ cần hiền lành, tử tế là được.
 
Tôi nói thật, con gái Hà Nội thời nay đa số đều hư hỏng, chơi bời và con trai cũng thế. Vậy mình làm sao dám mong con mình lấy được người chồng là trai Hà Nội và tử tế được.
 
Nếu có lấy chồng người Hà Nội thì cũng chỉ là những thành phần đầu trộm, đuôi cướp. Như thế, tôi chấp nhận gả con gái cho trai tỉnh lẻ còn hơn.

Ở xóm của tôi cũng có một vài người họ sẵn sàng cho thêm con gái nhà, chỉ mong nó lấy được người hiền lành biết nghe lời vợ sau này thôi.

 
Con gái mười mấy tuổi đã bỏ nhà đi, phá thai, yêu lăng nhăng, phát tán chuyện giường chiếu của mình lên mạng. Nếu bố mẹ không cho thêm nhà, liệu có chàng trai nào dám lấy chúng nó không?

Tôi nghĩ chúng ta không nên miệt thị người tỉnh lẻ cho rằng họ chỉ lợi dụng con gái Hà Nội. Chúng ta nên nhìn rõ thực tế là luôn mất cái nọ, được cái kia chứ không thể được hết được. Chúng tôi cũng không cho ai một cái nhà tình thương, miễn phí cả.



Theo Phunutoday

Các tin cũ hơn