Ba mẹ và con gái của tài xế xấu số Trần Thanh Sang |
Nước mắt đàn ông
Trong giới tài xế GrabBike ở Sài Gòn, có lẽ Nguyễn Tường Duy, 30 tuổi, là một trong những con nợ lớn nhất. Tốt nghiệp trung cấp, Duy vào làm bảo trì điện tại Công ty Nissey VN, sau đó vay ngân hàng 37 triệu đồng (thời hạn 26 tháng) để học lên cao đẳng rồi đại học.
Nguyễn Tường Duy khóc 2 lần khi kể về cha, về cuộc đời của mình |
Những cuốc xe bệnh viện
Những cuốc xe chở khách đến BV thường mang những dư vị buồn. Ngày 22.6, chạy vòng vòng kiếm khách, ngang qua BV FV (Q.7) thì điện thoại “nổ cuốc”. Người gọi là một phụ nữ, khoảng ngoài 30 tuổi. Chị cần đến BV Nhi đồng 1 (Q.10). Những khách từ BV đa phần đều buồn nên tôi ít khi hỏi nhiều vì sợ chạm vào nỗi đau của họ, nhưng những câu kể chắp nối của chị làm tôi tò mò hơn.
“Chị thăm ai ở Nhi đồng 1 à?”, tôi hỏi. “Chị chăm đứa nhỏ sinh thiếu tháng. Nó lọt ra khi mới 6 tháng, lúc đó chỉ có 700gr. Tội nghiệp, nó cũng muốn sống lắm nên theo xe cấp cứu từ Cà Mau lên Sài Gòn hết 8 tiếng mà vẫn không sao. Nhưng tới giờ thì...”, chị nói đến đó rồi bỏ lửng, giọng buồn thiu.
Hỏi thêm mới biết, chị đang làm ở một phòng thí nghiệm, phải tạm nghỉ việc lên đây một mình chăm con. Chồng ở lại Cà Mau tiếp tục cày kiếm tiền gửi lên cho vợ. Đứa nhỏ sau 2 tháng nằm lồng kính BV Nhi đồng 1 đã bị bác sĩ...“chê”. Còn nước còn tát, chị chạy qua BV FV hỏi cầu may nhưng BV này cũng... lắc đầu.
Quãng đường chở chị như dài ra, nặng nề hẳn. Đến cổng BV, để bày tỏ sự chia sẻ với nỗi đau của chị, tôi nói chỉ chở giùm, không lấy tiền cuốc xe 42.000 đồng. Dù vậy, chị vẫn dứt khoát dúi vào tay tôi, “bo” thêm 8.000 đồng nữa: “Em chạy xe dang nắng cũng cực. Chị còn cầm cự được”.
Lần đầu tiên trong những ngày chạy xe, cầm tiền “bo” của khách mà lòng chẳng thể nào vui được.
|