|
Khắp các dãy hành lang trong bệnh viện đều có người nằm xếp lớp |
Người bệnh sẽ trải qua các giai đoạn chuyển đổi cảm xúc như phủ nhận bệnh tật, cho rằng mình rất khỏe, sau đó là sợ hãi, mất ăn mất ngủ, mất niềm tin và cảm thấy vô cùng bất lực.
Cùng tâm trạng đó, ngoài bệnh nhân còn có người thân, những người sẽ luôn bên cạnh, quan tâm, chăm sóc, trấn an người bệnh. Cực nhọc, hy vọng rồi thất vọng, nhưng họ vẫn cố gắng vui vẻ, lạc quan để giúp vực dậy tinh thần của người thân đang trên giường bệnh.
|
Khoảng đất trống trước nhà vệ sinh được tận dụng làm khu giặt giũ và phơi áo quần |
Ghé Bệnh viện Ung Bướu vào buổi trưa, hình ảnh khiến tôi ám ảnh nhất là người người nằm xếp lớp khắp các hành lang bệnh viện. Khoảng đất trống phía trước nhà vệ sinh cũng được tận dụng làm nơi giặt giũ, phơi quần áo và xếp chén đũa ăn cơm.
“Bác sĩ không có la rầy gì, chỉ dặn phải gọn gàng, vệ sinh là được. Thấy mình nghèo, bệnh viện cũng chẳng đủ chỗ để nằm nên người ta cũng thông cảm”, cô Hoài, chăm con gái mới 16 tuổi mắc bệnh ung thư tử cung cho biết.
“Rồi, hai anh đi đi để tui ngồi coi đồ cho, chút ra đổi chỗ cho tui”, tiếng ba người đàn ông ngay góc nhà vệ sinh vang lên gấp gáp. Sau khi hai người kia chạy đâu đó, tôi lân la đến bắt chuyện cùng người còn lại.
“Lúc nãy là anh Hai Nghĩa với anh Ba, tui là Năm. Tui ở ngoài Phan Rang, anh Hai ở An Giang, còn anh Ba ở Bến Tre. Lên chăm vợ bị ung thư tử cung rồi gặp hai ảnh, tụi tui nói chuyện riết thành quen. Cũng nhờ quen được mấy ổng mà tui đỡ buồn, lúc ngồi không chờ bác sĩ gọi tên đi khám thì tui suy nghĩ, lo lắng đủ thứ. Cũng nhờ quen được mấy ổng, anh em thân thiết với nhau mà đỡ buồn”, chú Năm nói.
Hình ảnh con gái đang chăm mẹ mắc ung thư ăn bữa trưa |
Chú Năm xúc động khi nhắc đến người vợ bệnh tật của mình |
Tranh thủ ngủ chút sau một đêm thức canh vợ phẫu thuật |
Chú Nhàn cùng con gái đang dùng bữa cơm được đem theo trong chiếc cà men |
Bữa trưa với bánh mì chấm sữa của cô Xua |
Cảnh mọi người đến nhận cơm từ thiện trước cổng bệnh viện Ung Bướu |