|
Cử nhân T. đang dùng ứng dụng điện thoại để đón khách |
Điều này đặt ra những câu hỏi về chất lượng đào tạo của trường ĐH, cung - cầu tuyển dụng và khả năng đáp ứng công việc của người lao động VN.
Thu nhập nhiều hơn cử nhân luật!
N.H.C, tốt nghiệp ngành quản lý nhà hàng - khách sạn, Trường ĐH Công nghiệp thực phẩm TP.HCM, đứng ở ngã tư Nguyễn Thông - Điện Biên Phủ (TP.HCM) cùng các đồng nghiệp để đợi khách. C. cho biết tốt nghiệp ĐH đã 3 năm. Hai năm đầu, C. xin vào một nhà hàng nhưng làm mãi chỉ được ăn lương phục vụ vài triệu đồng/tháng nên nản quá C. nghỉ việc và xin vào làm nhân viên của một trung tâm thương mại, nhưng cũng không khá hơn như mong đợi. Sau một số lần đi dịch vụ xe ôm của Grab, nghe các tài xế kể làm ăn được lắm, mỗi tháng ít nhất chục triệu, C. thấy mê nên bỏ việc để bắt đầu nghiệp xe ôm.
“Hồi mới chạy, tài xế còn ít nên mỗi ngày trừ hết chi phí em còn được 400.000 đồng. Nhưng nay đông rồi, thu nhập chỉ còn khoảng hơn 200.000 đồng. Tính ra đi làm nhà hàng lương cũng chỉ được 4 - 5 triệu đồng/tháng, cuối tháng mới được lãnh. Trong khi chạy xe ôm lãnh hằng ngày, mà không bắt buộc phải làm 8 tiếng/ngày, có sức thì chạy 12 tiếng, lúc nào mệt thì tắt mạng nghỉ ngơi một lúc rồi chạy tiếp, mọi thứ do mình chủ động”, C. chia sẻ.
"Lúc xách ba lô vào đại học, ba mẹ nở mày nở mặt với bà con hàng xóm bao nhiêu, giờ mà biết em chạy xe ôm, ba mẹ sao chịu nổi?", M., một cử nhân chạy xe ôm |
Câu chuyện qua điện thoại của chúng tôi với một tài xế khác tên T.D.M cứ được 5 - 10 phút lại bị ngắt quãng vì anh có khách. M. quê Quảng Ngãi, tốt nghiệp ĐH Luật TP.HCM hơn 3 năm.
Lúc mới tốt nghiệp, xin việc làm đúng ngành mãi không được, M. vào làm kỹ thuật cho một công ty điện thoại nhưng do mức lương “3 cọc 3 đồng” nên M. tranh thủ chạy xe ôm công nghệ vào buổi tối.
Làm một thời gian thấy “ngon”, M. nghỉ việc để chạy xe ôm toàn thời gian. Có lúc một tuần M. kiếm được 4 triệu, một tháng 16 triệu đồng. Trong khi văn phòng luật sư chỉ trả cho M. 2,5 triệu đồng/tháng, làm kỹ thuật viên cũng chỉ được cao hơn một chút. Chạy xe nhận luôn “tiền tươi” không phải chờ đợi lâu nên M. thấy vui khi có tiền trang trải cuộc sống và gửi về quê cho ba mẹ.
Chúng tôi hỏi: “Ba mẹ ở quê biết em chạy xe ôm không?”, M. buồn rầu: “Em không dám nói đang chạy xe ôm. Ở quê ba mẹ vẫn nghĩ em đang làm ở văn phòng luật sư nào đó. Lúc xách ba lô vào ĐH, ba mẹ nở mày nở mặt với bà con hàng xóm bao nhiêu, giờ mà biết em chạy xe ôm, ba mẹ sao chịu nổi?”.
Còn N.Trường tốt nghiệp ngành cơ khí của Trường CĐ Kỹ thuật Cao Thắng, từng làm ở nhiều nơi nhưng công việc không phù hợp chuyên môn. Sau hơn 10 năm lăn lộn qua các công ty, Trường chuyển qua lái xe ôm. Một ngày của Trường bây giờ bắt đầu lúc 4 giờ sáng, chạy đến 4 giờ chiều thì về đón con, nấu cơm cho cả nhà.
“Nếu cố gắng chạy thì thu nhập cũng tàm tạm, lại có thời gian để lo cho gia đình. Tôi cần thời gian để định hướng lại công việc theo chuyên môn của mình. Tôi cũng mất lòng tin vào các công ty. Mình làm cho công ty nào cũng muốn gắn bó lâu dài nhưng khi cảm thấy không có ích nữa thì họ lại phủi tay”, Trường nói.