Đẳng cấp đại gia và đẳng cấp dân chơi

Thứ sáu, 20/04/2012, 09:20
Cư dân mạng lại vừa nổi sóng khi một clip dân chơi Việt, đốt tiền Việt, được đưa lên Youtube. Tay chơi “não phẳng” này đốt tiền trong tiếng cổ vũ của một hot girl, tất nhiên, và sau đó nhe răng cười tự mãn.

>>Ông Phạm Đình Nguyên: Tôi muốn khai thác điểm đặc biệt của Buford
>>'Tiết lộ' bí mật lạ lùng về thị trấn Buford của ông Phạm Đình Nguyên


Nhưng chơi kiểu này cũng chỉ dạng nửa mùa mà thôi. Còn lâu mới đạt đẳng cấp đại gia. Không phải ở chỗ số tiền đem đốt “chỉ” bằng phần tăng thêm của lương tối thiểu kể từ 1/5 tới đây, mà ở chỗ đã là đại gia thì chỉ nổ chứ chẳng bao giờ đốt tiền.

Mới rồi, trả lời báo chí nhân chuyện một đại gia nước Việt “thắng đấu giá” một “thị trấn không người” bên Mỹ, một ông chủ của Hoàng Anh Gia Lai, lên báo phẩy tay “giống như tôi mua máy bay để phục vụ chuyện đi lại”. Cái máy bay “vớ vẩn” đó, vào 5 năm trước, có giá chỉ 7 triệu “đô”, thêm 4 tỉ tiền VAT, cũng rẻ, chỉ bằng độ 7-8 cái thị trấn Mỹ chứ mấy.

Đại gia cỡ đó mà vài trăm tỉ tiền thuế cũng nợ đúng đến “phút bù giờ” trong khi cả trăm ngàn “tiểu gia” khác phá sản, có khi chỉ vì thiếu mấy chục tỉ, mới cho thấy đẳng cấp đại gia khác hẳn… đẳng cấp tay chơi.

 

Phạm Đình Nguyên, ông chủ mới và là tân thị trưởng thị trấn Buford nhỏ nhất nước Mỹ


Nhưng nổ là một chuyện, có tiền hay không lại là chuyện khác.

Tuần rồi, chứng kiến tá lả những vụ đại gia bị kiện, bị cảnh báo. Quốc Cường Gia Lai của tay chơi kiêm đại gia Cường Đô La bị Sở giao dịch TP HCM đưa vào diện cảnh báo khi lợi nhuận sau thuế âm 39,83 tỉ đồng. Với một đại gia dám bỏ cỡ hai chục tỉ tậu “bò tót” Lamborghini Aventador thì 39 tỉ chả là cái thá gì, và rất có thể anh vẫn tươi cười đi dự đám cưới sắp tới của Tăng Thanh Hà, một mỹ nhân chuẩn bị kết hôn với một đại gia khác nữa.

Nhưng với những cổ đông nắm giữ cổ phiếu QCG thì lại khác. Mấy năm rồi chẳng phải thị trường chứng khoán đang minh chứng giá trị giấy vụn cho những tấm cổ phiếu “giá cốc trà đá” đó sao.

 

Thị trấn nhỏ nhất nước Mỹ đã bị đại gia người Việt - Phạm Đình Nguyên “thâu tóm”


Đến đây, lại phải nói thêm chuyện “giả sử có tiền”, thì các đại gia bỏ tiền ra không cũng lại là chuyện khác. Trong khi đại gia thủy sản Bình An “vác bao tải tiền đi trả nợ nông dân” thì một đại gia khác lại dứt khoát đòi tiền của người lao động, dứt khoát không thanh lý hợp đồng.

Trường hợp này đương nhiên chỉ xảy ra trong bóng đá và đại gia củ chuối cũng chỉ có thể là bầu Kiên. Tuần trước, cầu thủ trẻ Thành Trung đã chính thức làm thủ tục kiện ông “bầu nổ” này ra tòa dân sự. Dù đã có phán quyết chính thức của VFF, anh vẫn bị rỉ tai “phải chi thêm tiền đền bù”, bị dọa: “Chú Kiên rất hiếu thắng và không thích ai đi ngược lại ý muốn của mình. Cháu sẽ rất thiệt thòi nếu tiếp tục phản kháng như vậy”. Bầu Kiên thậm chí còn tuyên bố: “Bây giờ chú không đồng ý cho cháu đi đâu cả”.

Thậm chí khi cầu thủ trẻ này nhắc đến phán quyết của VFF trả lại công bằng cho anh, ông bầu này còn “chuối” đến mức: “Cháu cứ thử ký hợp đồng với CLB khác xem”. Cỡ đại gia đi xe Bently với tài sản ngót nghét ngàn tỉ và nổ như pháo như ông Kiên mà lại đi nằn nèo đòi “số tiền 2 năm phí lót tay trong tổng số 180 triệu/6 năm” thì cũng chẳng có gì bất ngờ. Có điều phải xem lại tiền của ông là tiền gì.

Đôi khi, những tay chơi thừa tiền giờ vô công rồi nghề đến mức đốt tiền, nhưng đại gia bây giờ có khi còn chả còn tiền mà trả nợ.

“Thành Trung gặp ma”, thế nên tin Thành Lương, ngôi sao số 1 của bóng đá Việt bây giờ bỏ đá bóng theo nghiệp “sâu-bít” có khi chưa chắc đã phải là tin đồn.


Theo PetroTimes

Các tin cũ hơn

Liên kết hữu ích