Phía sau thân phận gái rót bia - Kỳ 1: Tam giác lợi ích và bốn tiêu chí trở thành "tay vịn"

Thứ ba, 21/10/2014, 14:58
Trong trăm vạn nghề mưu sinh, có những cô gái chọn nghề rót bia và hát cùng khách tại các quán karaoke. Họ hoạt động có tổ chức, có một đội ngũ đông đảo, vận hành theo một hệ thống hoàn chỉnh và dựa trên những nguyên tắc hành nghề rất rõ ràng.

Hệ thống hoàn chỉnh và tam giác lợi ích

Không khó để nhận ra các các cô gái làm nghề rót bia và hát cùng khách bởi họ thường di chuyển trên những chiếc xe chở 3, chở 4 thậm chí là “cân 5”, “đầu trần” lượn lách và phóng vun vút trên đường phố. Tuy nhiên đây không chỉ là dấu hiệu nhận diện mà còn phần nào phản ánh phương thức tổ chức, hoạt động của một hệ thống các cô gái đang hành nghề “tay vịn” trên địa bàn Thủ đô.

Hùng, một quản lý quán karaoke tại khu vực Cầu Giấy, cho biết: “Các cô gái rót bia không thể hoạt động đơn lẻ. Bất kỳ ai cũng thuộc về một “nhà chủ” nào đó. Để tránh sự chú ý, nhà chủ không bao ăn, bao ở, mà cho các cô thuê phòng trọ, ở tự do.

Hằng ngày, trong ca làm (từ 1 giờ chiều đến 1 giờ đêm), các cô gái được sắp xếp, phân tán thành các tốp nhỏ 3 - 5 người tập trung tại một địa điểm xác định như ở các quán internet, quán trà đá, những nơi ở gần và có nhiều tụ điểm karaoke. Mỗi nhóm, nhà chủ cắt cử một thân tín (các quái xế chở gái), vừa để quản lý, giúp chủ chấm công vừa để chuyên chở “hàng” đến các quán karaoke khi có khách yêu cầu. Điều này lý giải tại sao, những cô gái rót bia thường xuất hiện trong trạng thái 3 - 5 người trên một chiếc xe”.

Đầu trần, kẹp 3, kẹp 4 trên xe là một trong những dấu hiệu nhận diện của các cô gái rót bia.

Đầu trần, "kẹp 3, kẹp 4" trên xe là một trong những dấu hiệu nhận diện của các cô gái rót bia.

Theo giá chung, cứ hai tiếng hát và rót bia cho khách mỗi “tay vịn” thu về tối thiểu 200 nghìn đồng (có thể cao hơn, tùy vào sự vừa lòng và rộng rãi của khách). Tuy nhiên,  200 trăm nghìn đó các cô gái phải cắt lại 70 nghìn tiền “phế” lại cho nhà chủ. Số tiền này, chủ hưởng và dùng để nuôi đội ngũ quái xế chuyên chở gái.

Như vậy, tam giác lợi ích hình thành chặt chẽ: nhà chủ đặt mối quan hệ với các quán karaoke trở thành đầu mối cung cấp tay vịn cho khách; quái xế làm nhiệm vụ chuyên chở và quản lý chấm công tránh tình trạng tay vịn “đi đánh quả lẻ” gây thất thu cho chủ và các cô gái “bán sức lao động”, “bán nghệ” để kiếm tiền nuôi cả hệ thống.

Đội ngũ đông đảo và bốn tiêu chí hành nghề

Muốn tiếp cận những cô gái làm nghề rót bia và hát cùng khách (hay còn gọi là gái dịch vụ) thì cách tốt nhất là đến các quán karaoke để quan sát. Có mặt tại quán do Hùng quản lý vào cuối tuần, mới thấy có một đội ngũ gái dịch vụ đang hành nghề  khá đông đảo.

Trong vòng khoảng 10 tiếng đồng hồ, có 8 lượt khách “hát kèm tay vịn”. Lượt khách ít nhất cần hai người, lượt nhiều nhất cần 6 người, chưa kể có những cô gái không được khách ưng ý bị trả về và quản lý phải gọi những người khác.

Điều đáng chú ý là các lượt tay vịn được gọi ở những thời điểm khác nhau nhưng không trùng nhau, trong một ngày hầu như không có cô gái nào phải phục vụ khách hai lần ở quán karaoke của Hùng.

Theo Hùng thì cuối tuần là lúc các cô gái dịch vụ bận rộn nhất, thậm chí đôi khi khách khó tính không ưng tay vịn, quản lý cũng bó tay, đành xin lỗi khách vì đang giờ cao điểm không có “hàng để điều”.

Tìm cách bắt chuyện với một nhóm các cô gái đang chờ “quái xế” đến đón bởi khách không ưng, khá ngạc nhiên khi các cô không tỏ vẻ buồn bã hay thất vọng vì mình không được chọn.

Kim Anh, (23) tuổi, quê ở Thái Nguyên thản nhiên: “Em vào nghề được 7 năm, trông hơi “cứng” nên khách không thích nhưng chả sao từ chiều đến giờ ngồi bốn bàn được hơn một triệu cũng khá rồi. Giờ em chờ người đến đón đi “ngồi bàn” ở quán khác”.

Thấy người hỏi còn thắc mắc về khái niệm “trông hơi cứng”, Loan (20 tuổi) cô bạn cùng nhóm của Kim Anh giải thích khá triết lý: “Bọn em muốn đắt khách cần hội đủ bốn yếu tố là có ngoại hình khá, ưa nhìn; hát hay; uống bia giỏi và biết chiều khách. Hai cái đầu có thể coi là bẩm sinh, hai cái sau phải do huấn luyện và trải qua kinh nghiệm mà thành nhưng đến khi uống bia giỏi, chiều khách tốt như chị Kim Anh rồi thì lại phải đánh đổi nhiều về ngoại hình. Nghề của bọn em dễ già trước tuổi lắm”.

Hát hay là một trong 4 tiêu chí cần thiết giúp các cô gái có thể hành nghề.

Hát hay là một trong bốn tiêu chí cần thiết giúp các cô gái có thể hành nghề.

Giải thích thêm về tiêu chí “biết chiều khách” hai cô cho biết: “Chiều ở đây có nghĩa là không làm cho khách mất hứng, không phật lòng khách. Kể cả khi khách có hành vi “đụng chạm không đúng mực, quá giới hạn cho phép” cũng phải khéo léo hóa giải, tự mình thoát khỏi thế khó, không được phản ứng lại và cũng không được để khách “làm tới”. Vì nguyên tắc tại quán karaoke chỉ được phép hát, rót và uống bia với khách…”

Tiếng xe máy nổ bên ngoài cửa, cắt ngang cuộc nói chuyện. Các cô gái, cô nào cô nấy đi giày cao gót, son son phấn phấn, áo váy cũn cỡn, bó sát gợi cảm lần lượt nhảy lên xe. Chiếc xe cân 4 rú ga, nhanh chóng biến mất trong dòng người vội vã, chở các cô gái “đầu trần” đến một cuộc vui mới…

(còn tiếp)

Theo Công lý

Các tin cũ hơn