Tôi đã choáng ngợp trước sự quan tâm và ánh mắt của anh
Nhưng càng ngày chúng tôi càng nhận ra cách sống đó là không ổn. Đúng với bản chất đàn bà, tôi bắt đầu ghen vì anh vẫn luôn được nhiều cô gái “rình rập”. Anh bằng tuổi tôi nhưng chưa có gia đình, lại thành đạt và rất chuẩn mực trong giao tiếp, nên bao người quen cứ giới thiệu bạn bè, em gái, thậm chí có người còn chấm anh là rể tương lai…
Cho đến bây giờ, khi cái câu: “Sáng dắt cơm đi ăn phở, trưa đưa phở đi ăn cơm” đã trở thành thông thường, phổ biến và quá quen thuộc thì chuyện “Ngoại tình công sở” không còn gì là lạ lẫm nữa.
Người ta thanh minh bằng sự nhàm chán của cuộc sống vợ chồng, người ta bào chữa cho nó bằng những đam mê mới mẻ cho vui mà không phương hại đến bất cứ ai và thậm chí, người ta cũng chẳng buồn thanh minh hay bào chữa gì mà chỉ đơn giản coi nó là… mốt, là một cách xả stress của cuộc sống hiện đại.
Ngoại tình vốn là điều bị lên án theo cách sống, cách nghĩ truyền thống của người Việt Nam. Có điều gì có thể là nguyên nhân chính đáng cho hành động đó hay không? Và nó có phải, như người ta nghĩ: chẳng ảnh hưởng đến gia đình nếu biết dừng ở mức độ hay ranh giới nào đó hay không? Mời bạn đọc tham gia ý kiến cho chủ đề không mới nhưng chưa thể nào được coi là cũ này.
|
Theo PLXH