Thật may vì anh đã bỏ rơi em

Thứ sáu, 16/03/2012, 19:23
  Biết anh chẳng bao giờ viết blog, cũng chẳng đủ thời gian lập một cái nick chat. Anh không thuộc về thế giới của những xúc cảm lãng mạn. Điều anh cần là đọc xem thực phẩm ở đâu không an toàn. Chỗ nào đổi USD uy tín. Chỉ có vậy.

Cho đến ngày hôm nay. Mọi cảm xúc trong em đã nguội lạnh dần. Đã biết bao lần em đối diện với nỗi đau mà không có ai ở bên cạnh. Em còn nhớ có lần anh nhắn tin cho em" Nếu em buồn, cô đơn hoặc đau khổ. Hãy đến bên anh, em nhé". Em đã khóc nức nở trên gối, trong căn phòng bé nhỏ của em, trên những chuyến xe đi công tác đường dài khi đọc lại tin nhắn này. Em đang rất đau khổ, đang rất cô đơn. Nhưng lẽ nào em lại ở bên người gây ra điều đó??

Em đau đớn đối mặt với việc anh rời xa em không một lời nói, không tin nhắn, không xin lỗi, không ngại ngần...và không gì hết. Em nghĩ đó là sự dã man nhất của một người đàn ông hèn. Không còn yêu, nhưng ngại nói lời từ chối.

Anh còn nhớ có lần em chia sẻ "Em là người phụ nữ dám yêu, dám sống chết vì tình yêu. Nhưng đến một lúc nào đó anh không còn yêu em nữa, thì hãy nói với em anh nhé. Em có đủ lịch sự, tự trọng và sĩ diện để không níu kéo nếu anh thật lòng muốn ra đi. Em biết lúc đó em sẽ đau khổ lắm, nhưng sẽ cố gắng sống thật tốt khi không có anh ở bên. Hãy hứa với em là anh sẽ không chia tay em trong im lặng nhé?" Nhưng anh có biết không? Em nhạy cảm đến mức, khi nói ra điều đó với anh, là em biết chắc ngày gần nhất chúng mình không còn ở bên nhau nữa...

Em cũng còn nhớ khi anh nhắn tin "Em gửi hộ thuốc vào Đà nẵng cho ba mẹ anh với. Anh không biết chỗ nào gửi em ạ. Yêu em nhiều". Đó là khi anh lờ mờ nhận ra em đã không còn muốn tốt một cách vô điều kiện nữa, với người đàn ông không thật lòng yêu em. Đọc tin nhắn đó, em đã cười nhếch mép. Yêu em nhiều ư? Thật ghê sợ...

Nhưng em vẫn làm nốt những việc em cho rằng nên làm. Giúp đỡ người khác luôn luôn là cách sống của em. Cho dù bất kể điều gì xảy ra đi nữa. Hơn nữa ba mẹ anh không có lỗi trong việc chúng ta gây lỗi cho nhau.

Nếu anh yêu em nhiều như anh nói thì sinh nhật của chính mình anh đã không tắt máy đến nửa đêm và để em ngồi một mình ngây dại trước cái bánh sinh nhật. Em cứ nghĩ một chút ấm áp em mang đến, vào đúng ngày của anh, có thể sẽ bù đắp cho anh phần nào những tháng năm cực nhọc, cô đơn nơi xứ người. Nhưng mà em đã nhầm rồi phải không anh? Em ngốc quá đúng không? Anh không cần em, không trân trọng giá trị tinh thần em trao tặng.

Nếu anh yêu em nhiều như anh từng nói thì anh đã không thỉnh thoảng biến mất một vài ngày. Điện thoại không liên lạc đươc, giọng nói thì ấp a ấp úng khi em gọi tới. Em không có thói quen xâm phạm đời tư người khác, không nhòm ngó, không đọc thư từ, không bới lông tìm vết. Em nghĩ cả hai đứa mình, nguy cơ sa ngã là như nhau. Và em chỉ muốn duy nhất một điều, hãy đừng dối trá nhau nếu hết yêu....

Nếu anh yêu em nhiều như thế thì anh đã không ngại ngần giới thiệu em với bạn bè anh rằng em là người đàn bà của anh. Nhưng đằng này, em với tài xã giao sẵn có, gồng mình lên thể hiện mọi thứ theo đúng kịch bản của anh, em đã đóng vai diễn của mình quá hoàn hảo trước mặt bạn bè anh. Để đêm về em khóc ướt gối, rồi âm thầm lên kế hoạch chia tay. Vì tận trong đáy sâu trái tim, em biết, anh không yêu em nhiều như em tưởng...

Có ai lên kế hoạch chia tay người yêu như em không? Chắc là không có ai đâu nhỉ? Em sẽ mời anh đi uống cafê. Vẫn niềm nở, ân cần như vốn dĩ em như thế. Quàng vào cổ anh chiếc khăn mềm mại mà tự tay em đan. Điều em muốn nói với anh là: " Em không biết Hà Nội còn lạnh đến bao giờ, nhưng em hy vọng nó khiến anh ấm áp hơn". Rồi em ra về và thay luôn hai số điện thoại. Sẽ biến mất không để cho anh tìm thấy em được nữa...

Là em tự ảo tưởng anh sẽ tìm khi em tắt máy thôi. Để cho em được ve vuốt chút tự trọng cuối cùng. Rằng em chủ động chia tay anh đấy chứ? Còn trong thâm tâm em biết, anh sẽ chẳng tìm em nữa đâu.

Nhưng kế hoạch của em không bao giờ trở thành hiện thực. Anh còn nhanh chóng hơn em. Anh rút lui thảm hại hơn em nghĩ rất nhiều. Hèn đến mức bạn em vô tình gọi cho anh để hỏi về một việc khác. Anh cũng tảng lờ không nghe? Tết đến, anh cũng không gửi một lời chúc mừng năm mới. Anh cư xử kém hơn em, kém hơn một người đàn bà yếu đuối...

Những người bạn mà anh và em cùng quen biết. (Là bạn của em thì đúng hơn). Họ nói em nên đến nhà gặp anh để hỏi cho rõ ràng mọi chuyện. Họ nghĩ anh và em đã từng là bạn bè trước đây 10 năm, bây giờ tại sao yêu nhau như thế, ngay đến một lời kết cũng không rõ ràng. Mà là như trốn chạy??

Em trả lời bạn mình rằng. Em sẽ không đến tìm anh đâu. Em sẽ không làm bất cứ điều gì để níu kéo anh đâu. Hãy để cho anh ấy đi đi. Nếu yêu em thật lòng, anh ấy sẽ quay trở lại. Bạn em nói em thật ngốc, thật khờ, thật dại dột...Tuy nhiên em nghĩ khác bạn em...

Em nghĩ em cần phải cảm ơn anh vì đã rời bỏ em. Nếu không, em đã không biết mình yếu đuối đến mức nào, chính vì đó mà em trở nên mạnh mẽ hơn.

Cảm ơn anh đã ra đi mà không chia tay em trong quang minh chính đại. Để em luôn ngẩng cao đầu khi gặp lại anh.

Cảm ơn anh đã bỏ mặc em trong đau khổ, chới với, dường như chết đi sống lại vì sự im lặng hèn nhát của anh. Nếu không có điều đó, chắc gì em đã xứng đáng có được vị trí của ngày hôm nay?

Mức thu nhập của em đã tăng lên gấp đôi so với mức 2.000 USD mà anh đã từng biết. Em thật lòng cảm ơn anh...

Cảm ơn anh nhiều lắm vì bây giờ khi bạn bè gọi tới. Em thường nói đùa và cười vang lên trong máy, rằng hiện tại, điều em lo sợ nhất là anh đòi nối lại tình cảm với em đấy. Trước đây, em luôn hy vọng anh nói anh sai rồi và mình quay lại với nhau em nhé. Giờ này, đó lại là việc khiến em sợ...

Cảm ơn anh vì đã bỏ rơi em.

Em đã đọc được ở đâu đó câu nói của nhà văn rất nổi tiếng:

"Từ mối quan hệ của đàn ông với đàn bà, có thể nhận ra đẳng cấp của người đàn ông ấy, giá trị thật của người đàn ông ấy.

Anh có thể là một người đàn ông tuyệt vời trong mắt người khác, nhưng khi anh không coi người phụ nữ trong tay anh ra gì, anh ích kỷ và khiến họ thiệt thòi, tổn thương, thì người đàn ông ấy, có giá trị thực sự như thế nào"?

Và em suy ngẫm, em thấy rằng, thật ra, anh không có giá trị gì với em cả. Chỉ là em đã trao tặng tình yêu nhầm người. Em yêu nhầm mà thôi. Là em chưa tìm đúng người thôi. Em xứng đáng với một người đàn ông khác, tốt hơn.

Theo vnexpress.net

 

Các tin mới hơn

Các tin cũ hơn