Sau cái chết của “Lục Vân Tiên”, dạy con trẻ thế nào?

Thứ tư, 02/01/2013, 11:27
Ngày đầu năm 2013 với tôi và nhiều người khác thật buồn, sau khi đọc tin về cái chết của chàng Lục Vân Tiên- sinh viên Phạm Đức Linh- người bị côn đồ giết hại khi tham gia giúp người bị nạn. Tôi hoang mang tự hỏi, mình sẽ dạy con cái trở thành người tốt thế nào đây?

Viết những dòng này, tôi thương Linh và gia đình em vô kể, một chàng trai 27 tuổi, sinh viên năm cuối trường ĐH Giao thông Vận tải TP. HCM, qua Tết vài tháng là em sẽ tốt nghiệp ra trường, có thể đi làm kiếm tiền nuôi mình và đỡ đần cha mẹ. Vậy mà vì lòng tốt, em đã bị bọn côn đồ đánh chết dã man.

Linh đang ngồi chơi Noel với nhóm bạn, chứng kiến người va chạm giao thông với một nhóm côn đồ bị thương, em ra dìu họ vào, đến khi bọn côn đồ hung hãn kia quay lại, thấy em đứng bên xe, chúng xúm vào đánh em đến chết. Đọc những dòng tin về em mà tôi thấy uất hận nghẹn ngào, thấy buồn tái tê cho cái thân phận người tốt ở xứ sở này.

Đã có bao trường hợp như vậy rồi, thấy người bị nạn, lao vào giúp đỡ rồi ngay lập tức bị liên lụy, nhẹ thì bị hiểu nhầm, bị công an mời đi làm chứng để nhận bao phiền toái, nặng thì bị bắt đền, ăn vạ, và khốn khổ nhất là những trường hợp như Linh, bị thiệt thân.

Cha mẹ, người thân em chắc đang đau lòng lắm. Mấy đứa côn đồ cuồng điên sát hại em rồi sẽ phải đền tội. Nhưng làm sao lấy lại được cuộc đời cho một chàng trai tử tế với tương lai rộng mở? Và làm sao lấy lại được niềm tin và sự khích lệ cho hàng triệu con người tội nghiệp đang lăm le trở thành người tốt ở xứ này?

Luc Van Tien

Bao nhiêu người như tôi đang tự hỏi, lũ côn đồ súc sinh ấy từ đâu ra? Phải làm gì để bảo vệ cuộc sống của chính mình và người thân trước những kẻ súc sinh như thế đang đông dần lên trong xã hội? Chúng hẳn là có bố, có mẹ, có một gia đình, nhưng chắc gia đình chúng vỡ vụn rồi, cha mẹ chúng hỏng hết rồi, nên mới để những con sói hoang dã và độc ác như thế lang thang làm hại người tốt.

Những ngày gần đây, chúng ta buộc phải nói quá nhiều về cái ác, các ác muôn hình vạn trạng, làm chết người, làm tổn thương người khác, hủy diệt niềm tin của xã hội vào những điều tốt đẹp. Nó làm chúng ta hoang mang khi nghĩ đến tương lai.

Những cái chết của Lục Vân Tiên thế này, đau đớn thay, nó chỉ làm dậy lên nỗi xót xa đến tái tê của người dân, còn những người có trách nhiệm trong xã hội, sao tôi ngạc nhiên khi thấy họ im lặng thế?

Tôi cần các quan chức của TP.HCM- địa bàn xảy ra tai nạn, phải lên tiếng, phải bày tỏ sự bức xúc và thể hiện quyết tâm dùng quyền lực trong tay họ để tiêu diệt nạn côn đồ hoành hành. Mà sao họ vẫn lặng im, y như thế chuyện này xảy ra trên Sao Hỏa vậy.

Chúng ta lên án sự vô cảm, sự quay lưng của con người với nỗi đau của đồng loại mình, thế mà khi có người thể hiện lòng tốt để đến nỗi gặp phải nỗi bất hạnh đến cùng cực thế này, những người có trách nhiệm lại chọn cách im lặng hay sao? Đó chính là sự vô cảm ở mức độ cao siêu hơn mọi sự vô cảm khác trên đời.

Đọc tin tức về Phạm Đức Linh vào một ngày đầu năm, bao nhiêu bà mẹ như tôi, phải tự hỏi rồi mình sẽ dạy con trẻ thế nào đây? Chúng tôi lấy đâu ra niềm tin rồi con cái mình sẽ không rơi vào trường hợp xấu số như Linh, một khi những người có trách nhiệm vẫn vô cảm với cái chết của những chàng Lục Vân Tiên như thế này.

Nhưng dẫu sao, tôi vẫn phải dạy các con tôi rằng, sống ở đời thật khó, nhiều khi Trời có xao nhãng bỏ quên người tốt thì các con vẫn phải làm người tốt. Rằng tình yêu thương con người và sự tử tế vẫn phải được tiếp truyền như ngọn lửa, đừng bao giờ để lòng mình lạnh lẽo như một đống tàn tro.

Nếu chúng ta ai cũng sợ mình sẽ thiếu may mắn như Linh để từ chối mỗi khi có cơ hội làm người tốt, thì chúng ta có xứng đáng với cái chết của một chàng Lục Vân Tiên như Linh không? Nếu vì những trường hợp không may mắn như Linh, mà chúng ta dạy con cái mình hãy quay lưng với người bị nạn, thì tôi nghĩ hậu quả trong tương lai sẽ còn kinh khủng hơn rất nhiều lần.

Làm người tử tế thật khó, nhưng dẫu khó thì chúng ta cũng phải cố gắng để trở thành người tử tế. Tôi tin điều ấy khích lệ chúng ta hơn rất nhiều những an ổn nhạt nhòa có được nhờ lối sống co cụm ích kỷ và chỉ na ná như một con người.

Theo Phunutoday

Các tin mới hơn

Các tin cũ hơn