Những cô gái mại dâm trình độ thạc sỹ ở Thụy Sỹ

Thứ ba, 16/12/2014, 14:10
Thụy Sỹ có lẽ thuộc những nơi hiếm trên thế giới, nơi mà không ít gái mại dâm thực ra đang theo học cao học ở nơi khác và thậm chí có thể nói đến 7 ngoại ngữ.

Ở Ý dù mại dâm được coi là hợp pháp nhưng hoạt động kinh doanh mại dâm có tổ chức như mở nhà thổ, quán bar có dịch vụ tình dục lại là bất hợp pháp. Chính vì vậy đối với những người có nhu cầu với dịch vụ này, họ vẫn chịu không ít hạn chế. Nhưng chỉ băng qua bên kia biên giới thôi là đến ngay được thiên đường mại dâm Thụy Sỹ.

Hiện nay, ngành công nghiệp tình dục Thụy Sỹ có khoảng 20 nghìn gái mại dâm, đóng góp ước 3,5 tỷ USD, tương đương 0,5% GDP Thụy Sỹ. Hành vi mua dâm với người dưới 18 tuổi bị coi là bất hợp pháp từ năm 2013 và khách bị bắt sẽ bị bỏ tù và phạt tiền nặng. Đối với đàn ông Thụy Sỹ, việc tìm đến gái mại dâm được coi như bình thường, kết quả thống kê cho thấy cứ 5 người được hỏi thì 1 người cho biết đã tìm đến dịch vụ này ít nhất 1 lần trong đời.

Mại dâm hợp pháp nhưng gái ra đường chào mời khách hoặc đứng cửa sổ, cửa ra vào khêu gợi khách lại là bất hợp pháp. Vì thế nên ở Thụy Sỹ, mọi hoạt động kinh doanh tình dục diễn ra phía sau cánh cửa luôn im lìm đóng kín. Không ít người tự hỏi, điều gì xảy ra đằng sau các cánh cửa nhà chứa im lìm đó và liệu có phải gái mại dâm ở Thụy Sỹ đều học vấn kém?

Những câu chuyện sau đây được kể lại bởi một nhóm phóng viên, người đã đi vào nhà chứa ở Lugano, khu vực nằm ngay biên giới Thụy Sỹ và Ý, một trong những nơi đầu tiên cung cấp dịch vụ mại dâm đa dạng sau khi Thụy Sỹ hợp pháp hóa mại dâm.

Câu chuyện phía sau cánh cửa luôn đóng kín

Sau màn chào hỏi phía cửa ngoài, chúng tôi đi vào quầy tiếp tân của nhà chứa. Đây là nhà chứa trong chuỗi nhiều nhà chứa được quản lý theo mô hình gia đình ở Thụy Sỹ. Ông chủ nhà chứa đã đi vắng, chỉ còn lại cô con gái 19 tuổi đứng quản lý. Diandra, cô chủ 19 tuổi, kể chuyện cho chúng tôi: “Khách đi vào sảnh, trả phí, phí đó đã bao gồm một đồ uống, và sau đó gái chạy ra xếp hàng cho khách chọn.” Cô chia sẻ cho chúng tôi kinh nghiệm chọn gái: “Hãy xem tất cả các cô gái rồi mới chọn, đừng bao giờ chọn ngay cô đầu tiên, bởi đó thường là cô xấu và ế khách nhất.”

Ở Thụy Sỹ, gái mại dâm muốn hoạt động sẽ phải đăng ký, và theo luật chỉ có duy nhất gái có quốc tịch thuộc Liên minh châu Âu. Cho đến năm 2011, gái ở Thụy Sỹ đến từ khắp nơi trên thế giới (chủ yếu Nam Mỹ và Đông Âu) và dù họ hoạt động bất hợp pháp bởi không thể đăng ký khi không có quốc tịch thuộc Liên minh châu Âu, cảnh sát Thụy Sỹ vẫn làm ngơ. Từ năm 2012, bởi cảnh sát truy quét mạnh tay, chỉ còn lại những cô gái mang quốc tịch Rumani.

Hoạt động của ngành công nghiệp tình dục, tất nhiên, cũng chịu ảnh hưởng trực tiếp từ sự thăng trầm của nền kinh tế, và ở Thụy Sỹ, cụ thể hơn là ngành tài chính. Cô chủ 19 tuổi chia sẻ: “Tất cả gái mại dâm ở đây đều được cấp visa, thế nhưng chúng tôi vẫn gặp rắc rối. Giá thuê phòng quá cao, nhưng chúng tôi không thể hạ giá được, khi càng khó kiếm khách ở trong hơn, gái tràn ra đường tìm khách, điều đó là bất hợp pháp. Cảnh sát lại sờ gáy chúng tôi.”

Khi chúng tôi vào đến phòng chọn gái hạng sang nhất và được cho phép chọn bất kỳ cô nào chúng tôi muốn, chúng tôi đề nghị được nói chuyện với một số cô. Không giống gái mại dâm một số nước châu Á, ở đây, gái mại dâm khá thẳng thắn.

Paola, một gái mại dâm 27 tuổi, chia sẻ: “Tôi làm tất cả các dịch vụ, và chẳng bao giờ cảm thấy ngại ngần nữa, mãi tôi cũng quen rồi. Công việc là công việc và có làm mới có tiền.” Và dù nhiều khách hàng thân thiết là người Ý, cô nói sẽ chẳng bao giờ cô đến Ý cả, bởi: “Người Ý sang Thụy Sỹ hào phóng hơn người Ý ở Ý nhiều.”

Những cô gái mại dâm giỏi giang

Emily đến từ một nước ở Nam Mỹ. Cô đang theo học thạc sỹ ở Ý và đưa theo mẹ và con gái đi từ Nam Mỹ đến Ý để sống. Hàng ngày cô vẫn theo học thạc sỹ tài chính ở Ý, thế nhưng những buổi không đến lớp, đó là khi cô bắt tàu đến Lugano để làm gái mại dâm. Đều đặn một tuần 3 hoặc 4 buổi như vậy.

Bạn bè của Emily thường không hiểu cô đi đâu mà không bao giờ tham gia các hoạt động giải trí cuối tuần của họ, nhưng Emily thường không trả lời. Emily chia sẻ về cảm xúc của mình: “Tôi từng gào khóc vì nhục nhã, tôi thấy kinh tởm bản thân mình, nhưng chi phí cuộc sống quá cao, không làm lấy gì để sống. Tôi thấy ghê tởm một số người đàn ông, nhưng công việc vẫn là công việc, họ là thượng đế, họ có quyền.” Cuộc nói chuyện của chúng tôi thường xuyên bị ngắt quãng khi Emily phải nói chuyện với cô giáo của con gái vì người nhà đến đón cháu muộn.

Còn đối với Sophie, cuộc sống dù không quá khó khăn nhưng cô vẫn đi làm nghề này. Cô có bằng cử nhân kinh tế và có thể nói đến 7 thứ tiếng, cô từng đi làm ở một số công ty trong khoảng thời gian nhất định nhưng rồi nhận ra cô cần nhiều tiền hơn thế: “Tôi thấy những công việc cũ quá nhàm chán, còn tôi lại muốn quá nhiều, tôi sẽ chỉ làm vài năm thôi và sau đó sẽ trở lại với công việc cũ.”

Những năm gần đây, khủng hoảng nợ và khủng hoảng kinh tế châu Âu mang đến Thụy Sỹ thêm nhiều những gái mại dâm có bằng đại học, đặc biệt những người đến từ khu vực Đông Âu. Thậm chí không ít phụ nữ có học thức đến từ Tây Ban Nha cũng phải đến Thụy Sỹ làm nghề này khi mà tỷ lệ thất nghiệp ở Tây Ban Nha đã lên 26%, tức là cứ 4 người thì có 1 người thất nghiệp. Số phụ nữ Tây Ban Nha gửi đơn đăng ký làm gái mại dâm ở Thụy Sỹ tăng vọt năm 2012.

Hiệp ước Schengen giúp cho người thuộc liên minh châu Âu tự do di chuyển trong khối để tìm việc và gái mại dâm cũng có quyền tự do tương tự như thế. Kinh tế càng khó, cạnh tranh càng cao và phá giá càng nhiều và rủi ro bệnh tật với các cô gái cũng vì thế tăng cao hơn.

Gái mại dâm nơi đây cũng phải đối đầu với rủi ro bị hành hạ, đánh đập và bị bắt cóc bởi bọn buôn người. Khi khó tìm khách, gái nào cũng tranh nhau ra đường.

Chính phủ Thụy Sỹ đã phải tìm ra cách mới để bảo vệ cho gái mại dâm, đó là những căn nhà an toàn nằm tập trung tại một khu tập trung xa trung tâm, những hộp an toàn này được trang bị đầy đủ phòng tắm, các thiết bị phòng tránh bệnh tật và không có camera giám sát để khách không sợ hãi. Các cô gái mại dâm cũng có phương tiện bảo vệ riêng để kêu cứu khi cần. Gái phải nộp 43 franc/năm cho phí thường niên và 5 franc/ngày tiền thuế cho thành phố.

Vậy có thể thấy, dù ở xứ thiên đường, nơi giàu nhất thế giới và được làm việc hợp pháp, được có bảo hiểm và lương hưu, nhưng cuộc sống của gái mại dâm Thụy Sỹ cũng không mấy sáng sủa hơn, cạnh tranh vô cùng khắc nghiệt, không tránh khỏi quy luật đào thải, rủi ro từ tội phạm buôn người cũng như tác động tồi tệ của khủng hoảng kinh tế.

Theo Tri Thức

Các tin cũ hơn

Liên kết hữu ích