|
Một quầy thịt heo tại chợ Sha Tin, Hồng Kông. (Ảnh: SCMP) |
Sau khi Trung Quốc đại lục đình chỉ vận chuyển heo sống đến Hồng Kông vì dịch tả heo châu Phi, người tiêu dùng tại đây cảm thấy thiếu thịt heo là một vấn đề lớn. "Bất kỳ gia đình người Hoa nào cũng cần xương heo để nấu súp ít nhất hai lần một tuần", khách hàng tại chợ Mei Foo nói.
Thịt heo là món chính trong chế độ ăn của người Hồng Kông, từ bánh bao đến súp Quảng Đông. Để đáp ứng nhu cầu, thành phố nhập khoảng 4.000 con heo sống từ Trung Quốc mỗi ngày để bổ sung cho khoảng 500 con hoặc hơn, được nuôi tại chỗ.
Khan hiếm thịt heo đã khiến giá tăng vọt, lên tới 159 đôla Hồng Kông (20,31 USD) mỗi kg. Hồi tháng 1/2019, một kg thịt heo chỉ mới khoảng 75,7 đôla Hồng Kông. Trong khi đó, một người Hồng Kông trung bình tiêu thụ 664g thịt heo và bò mỗi ngày, gấp khoảng 4 lần so với người Anh. Do đó, thành phố đang cố gắng tìm nguồn cung mới trong khu vực.
Bộ Nông nghiệp, Ngư nghiệp và Bảo tồn Hồng Kông sẽ đến Singapore vào tháng tới để học cách nhập khẩu heo sống từ Malaysia bằng đường biển. Họ cũng tìm hiểu xem liệu có thể tăng cường nhập khẩu từ Thái Lan, Malaysia và thậm chí là Hàn Quốc không. Kể từ tháng 8, xuất khẩu thịt heo Thái Lan sang Hồng Kông đã tăng 40%, theo Surachai Sutthitham, Chủ tịch Hiệp hội Chăn nuôi heo Thái Lan.
Chuyên gia an ninh lương thực Paul Teng từ Đại học Công nghệ Nanyang cho biết, việc Hồng Kông tìm đến Đông Nam Á để giảm bớt tình trạng thiếu thịt heo là khá lạ vì khu vực này có xu hướng sản xuất vừa đủ và ít có thặng dư để xuất khẩu.
Bên cạnh đó, khu vực này cũng có vấn đề với dịch tả heo châu Phi. Tại Đông Nam Á, hai nhà sản xuất thịt heo lớn là Việt Nam và Philippines đều đã ghi nhận có dịch. Chỉ còn Malaysia chưa công bố.
Tuy nhiên, về tổ chức thị trường, Hồng Kông xem Singapore là nơi có thể học hỏi nhiều điều, dù nước này chỉ nhập khoảng 126.000 tấn thịt heo mỗi năm, bằng một phần tư so với Hong Kong.
Nhập khẩu thịt heo Singapore được chia thành ba loại: heo sống từ Pulau Bulan ở Indonesia và Sarawak, Malaysia; thịt heo đông lạnh từ 23 quốc gia, và thịt heo ướp lạnh từ 8 quốc gia.
Singapore chỉ nhập khoảng 1.000 con heo mỗi ngày từ Pulau Bulau. Chúng được chuyển đến trên một sà lan và được kiểm tra dáng đi, tình trạng cơ thể và màu da. Heo vượt qua kiểm tra được gắn nhãn màu hồng, sau đó được giết mổ và bán dưới dạng thịt ướp lạnh. Hồng Kông đang cân nhắc xem liệu có thể nhập khẩu heo sống theo cách tương tự hay không.
Nhưng quan trọng hơn, chính thái độ của Singapore đối với thịt heo đông lạnh có thể là kinh nghiệm lớn nhất cho Hồng Kông. Năm 2008, Singapore phát động một chương trình giáo dục công chúng, khuyến khích người tiêu dùng mua thịt đông lạnh để giảm sự phụ thuộc vào thịt tươi hoặc ướp lạnh.
Chiến dịch này giúp tăng tiêu thụ thịt heo đông lạnh từ 57.600 tấn trong năm 2008 lên 71.900 tấn trong năm 2012, trong khi tiêu thụ thịt ướp lạnh giảm 1.700 tấn trong cùng kỳ. Kể từ đó, giá thịt heo đã ổn định đáng kể ở Singapore. Năm ngoái thịt nạc ướp lạnh có giá 13,73 đôla Singapore mỗi kg (10 USD mỗi kg), tăng khoảng 1 đôla Singapore trong một thập kỷ.
Các chuyên gia nói rằng Hồng Kông cũng có thể khuyến khích người tiêu dùng mua thịt đông lạnh để giảm phụ thuộc vào việc nhập heo sống. Năm 2002, thịt heo đông lạnh chiếm 46% lượng thịt heo nhập khẩu của Hồng Kông, lợn sống chiếm 51% và thịt heo ướp lạnh chiếm phần còn lại.
Một lợi thế của thịt heo đông lạnh là nó có thể được nhập khẩu từ xa hơn, mở ra sự đa dạng hơn về nguồn cung, từ nơi không bị ảnh hưởng bởi dịch tả heo châu Phi.
Theo VNE