V-League: Lạ mà đau

Thứ hai, 19/03/2012, 16:03
Những diễn biến trên khắp các sân cỏ Việt Nam thời gian gần đây đang có... lắm điều lạ lùng. Có vẻ bây giờ người ta không đến sân để xem bóng đá mà đến để chứng kiến lắm điều lạ.


Việc "còi vàng" Võ Minh Trí "bẻ còi" ở vòng 9 đã được nhiều tờ báo quốc tế coi là điều chưa có tiền lệ ở Việt Nam. Đến vòng 10 V-League, những điều lạ khác lại xuất hiện.

Bây giờ đến sân, khán giả xem bóng đá thì ít mà “soi” trọng tài thì nhiều. Cứ mỗi khi xem các trọng tài điều khiển trận đấu có đội bóng của các ông bầu VPF, người ta lại có cảm giác ngờ ngợ, là lạ một điều gì đó. Cái thứ cảm giác rất khó để diễn tả bằng lời.

Muốn hiểu rõ cái cảm giác ấy, cứ xem cái cách trọng tài Võ Quang Vinh mặt căng như dây đàn điều khiển trận đấu CLB BĐ Hà Nội với SLNA. Rồi mỗi khi có một cái bóng áo vàng ngã vật xuống thì y như rằng các may quay và hàng nghìn khán giả hướng về phía trọng tài, khi không có tiếng còi nào cất lên, khán giả bắt đầu "phun châu nhả ngọc" .

Thậm chí, có nhiều tình huống "còi vàng" Quang Vinh thể hiện sự căng thẳng và thiếu tự tin tới mức cắt còi rồi chạy ra đường biên ngang tham khảo ý kiến trợ lý.

Nhìn chung, trọng tài nào được tin tưởng giao nhiệm vụ trong thời điểm này của V-League đều cảm thấy... run. Lơ mơ là mất nghiệp (cứ hỏi ông Bùi Quang Thông thì biết), hoặc nhẹ hơn là treo còi, chuyển xuống làm nhiệm vụ tại giải hạng Nhất (ảnh hưởng nặng nề đến thu nhập và danh dự của các ông “vua”).

 

Trọng tài Võ Quang Vinh bắt trận CLB BĐ Hà Nội và SLNA ở vòng 10 trong tậm trạng lo lắng

V-League dạo này xuất hiện tình trạng, hình như ai cũng có thể phản đối, mắng, rồi cả "chửi" trọng tài. Từ lãnh đạo CLB (trưởng đoàn CLB Thanh Hóa) đến HLV trưởng ( ông Triệu Quang Hà bị nhắc nhở), rồi cầu thủ, sau cùng là khán giả, tất cả đều tự cho mình cái quyền phản ứng rồi “mắng” trọng tài. Đôi khi chưa rõ đúng sai gì cũng la ó, cũng mắng, cũng chửi. Thậm chí, lắm lúc người ta "chửi" theo hiệu ứng đám đông.

Chính bởi lẽ đó, bây giờ đến sân xem các trọng tài, xem khán giả, rồi theo dõi thái độ của các ông bầu, lãnh đạo đội bóng cũng đủ thấy mọi hỷ nộ ái ố của V-League.

Nhưng xem rồi mà lại thấy … "đau".

“Đau” ở chỗ, các cầu thủ bây giờ cứ thi nhau ngã, khán giả được dịp tha hồ la ó trọng tài, lãnh đạo CLB và HLV thì đổ mọi tội lỗi về thành tích đội bóng lên đầu các ông vua sân cỏ.

Hình như ai đó quên rằng, trọng tài chính là “ông vua” của trận đấu, theo đúng nghĩa đen của từ này. Thật “đau” cho các thành phần tham gia sân chơi chuyên nghiệp nhưng vẫn nghiệp dư đến vậy.

Để giải thích cho hai từ chuyên nghiệp và “tâm trạng” của trọng tài Việt Nam làm nhiệm vụ tại V-League, có lẽ lời phân tích của ông Nguyễn Văn Mùi, cựu chủ tịch HĐTT là đúng đắn hơn cả: “Tôi chưa từng nghe phàn nàn trọng tài Việt Nam làm nhiệm vụ ở sân chơi quốc tế, đơn giản bởi áp lực ít hơn, thái độ của cầu thủ, ban huấn luyện, khán giả… chuyên nghiệp hơn. Trọng tài làm trong nước sợ nhất vỡ trận, nên thường chọn giải pháp an toàn nên có khi không tin vào chính mình. Trong khi đó, các trợ lý gần đây sai nhiều… ”.

Một chuyện "lạ đời" khác xảy ra tại sân Rạch Giá ở vòng 10 V-League, khi trọng tài chính đã rút thẻ đỏ nhân viên khiêng cáng. Đây là chuyện trên thế giới còn thấy hiếm gặp, chứ đừng nói ở Việt Nam.

Chuyện tưởng như "tiếu lâm", nhưng cũng thật đau cho công tác tổ chức trận đấu của sân Rạch Giá, dường như họ quên mất rằng đội bóng của mình đã lên chơi ở sân chơi chuyên nghiệp.

Đau hơn nữa, nhân viên khiêng cáng bị nhận thẻ đỏ là một vận động viên thể thao năng khiếu của Kiên Giang, chắc chắn con đường anh sẽ phấn đấu là chuyên nghiệp, đáng ra anh ta phải chuyên nghiệp hơn các nhân viên khiêng cáng khác.

Nhưng những gì diễn ra tại Rạch Giá lại là một trò "cười" mà lại ra… "nước mắt".

Kể ra V-League bây giờ cũng lắm thứ lạ đời.

Theo VietNamNet

Các tin cũ hơn