Ngủ cạnh chồng, nạn nhân vẫn bị "tòm tem". (Ảnh minh họa).
Cuối năm 2006, người dân thôn Hương Mãn, xã Xuân Hương, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang xôn xao vụ “trộm tình” liều lĩnh khi “nạn nhân” đang ngủ cạnh chồng? Xung quanh vụ án, điều kỳ quặc là sau khi vụ việc bị phát hiện, thủ phạm tự nguyện nộp tiền bồi thường nhưng sau đó chính người này lại quay ra tố ngược gia đình nạn nhân đã dùng mưu giăng bẫy để chiếm đoạt số tiền trên.
Sự thể là vào đầu tháng 12/2006, con gái bà Nguyễn Thị M. tên là T., do có công việc nên ngủ lại nhà bà. Giữa đêm, khi cả nhà đang say giấc ngủ thì bất ngờ nghe thấy tiếng chị T. kêu thất thanh. Giật mình mọi người choàng tỉnh dậy thì thấy có một người lạ đang ở trên giường vợ chồng T. Tiếng chị T. kêu toáng lên lúc nãy là do bị người này đè lên người chị. Bất ngờ hơn, lúc đó trên giường chồng chị T. vẫn đang nằm ngay cạnh.
Không để kẻ dâm tặc có cơ hội tẩu thoát, bà M. liền lao tới ôm ghì lấy kẻ “trộm dâm” nhưng bị gã đánh cho ngã ngửa rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, trong lúc ẩu đả, bà M. cũng kịp nhận ra đó là một người quen tên là L., con ông A. ở cùng xã và đang công tác đoàn thể tại địa phương. Điều này càng được khẳng định hơn khi bà M. cùng cả nhà truy kích kẻ đạo tặc thì phát hiện chiếc xe máy của L. đang để gần đó.
Sau khi thu được “vật chứng”, bà M. liền dắt xe vào nhà đồng thời triệu tập tên L. đến nhà “xét hỏi”. Trước đông đủ mọi người trong nhà, L. đã thú nhận toàn bộ hành vi của mình và cho rằng sở dĩ có sự việc xảy ra là do mình đã uống rượu say, không làm chủ được bản thân.
Sau đó L. đã viết bản tường trình và đề nghị tự nộp 6 triệu đồng cho gia đình “bị hại”.
Đây được xem là vụ trộm tình hy hữu từ trước đến nay. (Ảnh minh họa).
Câu chuyện tưởng chừng kết thúc êm đẹp khi được hai bên giải quyết nội bộ trong bản thỏa thuận đồng ý với điều kiện trên. Nhưng vài ngày sau khi xảy ra vụ việc, anh L. bất ngờ làm đơn tố cáo gia đình bà M. tới cơ quan công an.
Trong đơn tố cáo, anh ta trình bày do nhậu say, không tỉnh táo nên nhà bà M. đã “nghĩ mưu tính kế” khiêng anh ta vào giường, dựng hiện trường giả để cài bẫy nhằm chiếm đoạt của anh số tiền 6 triệu đồng.
Nhận được đơn trình báo, cơ quan công an lập tức yêu cầu gia đình bà M. nộp lại số tiền trên. Theo cơ quan chức năng, hành vi của gia đình bà M. có dấu hiệu phạm tội chiếm đoạt tài sản.
Thế nhưng, trước cơ quan điều tra, chị T. và gia đình khẳng định vụ “trộm dâm” trên là có thật. Hơn nữa, sự việc được nhiều người trong làng cùng chứng kiến. Họ cho rằng anh L. bị mang tiếng rất nhiều về thói trăng hoa và do tiếc tiền nên tính chuyện đòi lại.
Vụ việc bỗng trở nên rối rắm và thực hư câu chuyện vẫn còn rất nhiều điểm chưa được làm sáng tỏ. Khi sự việc xảy ra, gia đình bà M. có rất nhiều người ở trong nhà, hơn nữa giường bà M. cách giường vợ chồng T. có vài bước chân.
Một điểm khác cũng khiến các điều tra viên thắc mắc là sự liều lĩnh của anh L. Thời điểm đó trong nhà rất đông người, nhưng kẻ trộm dâm vẫn liều mình giở trò đồi bại khi có chồng bị hại nằm ngáy “pho pho” ở bên cạnh. Đây là một điều hết sức vô lý.
Tuy nhiên, về phía anh L. cũng có nhiều khúc mắc mà cơ quan Công an phải làm rõ. Việc anh L. tự nguyện nộp tiền và trong bản tường trình lại có cả chữ ký của bố đẻ là điều khó hiểu. Bởi lẽ nếu không phải là “thủ phạm”, liệu L. có “ngoan ngoãn” giao tiền cho gia đình bị hại?
Thượng tá Nguyễn Đức Trung, Phó trưởng Công an huyện Lạng Giang cho biết vụ việc trên là một nghi án hi hữu từ trước tới nay. Vụ việc không chỉ gây xôn xao dư luận mà còn là câu chuyện buồn đằng sau lũy tre làng...
Theo Công lý