Rồi một buổi tối tụ tập lớp cấp 3, tôi bị bạn bè chuốc cho say mèm. Chồng đi vắng, say quá, tôi không mở được cửa nên đành gọi bố chồng xuống mở cổng. Ông hốt hoảng khi thấy con dâu miệng sực mùi rượu, dìu tôi lên tầng. Rồi bỗng chốc tôi thấy chếnh choáng, chỉ kịp bụm miệng vào nhà vệ sinh nôn hết rồi gục tại đó và không hề biết gì.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, tôi thấy mình đang nằm trong phòng của hai vợ chồng, chiếc váy đã được thay bằng bộ pijama xanh nhạt, trong đầu còn chưa kịp định hình chuyện gì đã xảy ra đêm qua thì thấy bố chồng gõ cửa phòng rồi bước vào với một tô cháo thơm ngát và bắt tôi ăn hết.
Tôi lặng lẽ ăn xong, khẽ khàng hỏi về việc hôm qua tôi đã về nhà như thế nào, và tôi đã làm gì, thấy ông lúng túng không nói câu nào rồi đi xuống phòng, tôi đã bắt đầu lờ mờ linh cảm có một việc rất xấu đã xảy ra…
Tôi đã tìm cách nói chuyện với ông và ông đã thú nhận về buổi tối hôm đó, ông thấy tôi say mềm, dìu tôi vào phòng. Tôi cứ thế ôm chặt lấy ông và gọi tên chồng. Một phút không kìm nổi lòng mình, ông và tôi đã có quan hệ vào đêm đó. Ông hứa với tôi đó sẽ là lần duy nhất, bởi ông cũng không hề cố tình làm chuyện đó..
Tôi bàng hoàng và đau đớn, tự cảm thấy đáng bị lên án vì một hành động như thế, tôi cảm thấy day dứt khi cho đến giờ tôi vẫn đang phản bội chồng vì tình huống trớ trêu, với cả người bố chồng mà tôi đã một mực tôn kính
Có nhiều lúc tôi muốn vứt bỏ tất cả mà ra đi, nhưng rồi tôi cứ lần lữa mãi nên không biết mình nên làm thế nào nữa. Tôi mong nhận được một lời khuyên trong lúc khủng hoảng này. Xin cám ơn các anh chị.
(Nguyen…..1254@yahoo.com)
Chị đã rơi vào một tình huống thực sự trớ trêu, không hoàn toàn do sự cố tình của chị hay của bố chồng chị, ông cũng rơi vào trường hợp bị động và vì vậy có lẽ lúc này không chỉ bản thân chị đang rơi vào khủng hoảng mà cả bố chồng chị cũng thế.
Trong cuộc sống, mọi chuyện không bao giờ thuận buồm xuôi gió, kể cả khi người ta tưởng chừng như nắm trong tay tất cả mọi thứ, nhưng khi đối diện với sự mất mát, lúc này điều cần nhất lại là sự bình tĩnh, tỉnh táo nhận diện mọi vấn đề để cho mình một quyết định sáng suốt nhất mới là quan trọng.
Chị đã và đang có bên mình người chồng chị khó có lần thứ 2, một gia đình tương đối êm ấm thuận hòa, vì vậy chị cũng cân nhắc kỹ mọi vấn đề. Có lẽ chị cũng đang băn khoăn về việc nếu chồng biết thì như thế nào, hoặc có nên nói cho chồng biết hay không. Về quyết định nào, chị cũng hãy cân nhắc những được mất, thậm chí nghiêng nhiều về khả năng mất mát vì sự thật không phải ai cũng chấp nhận được.
Về điều này, chị có thể trao đổi trước với bố chồng chị, ông cũng là một người từng trải, và cùng xem xét xem cần phải làm gì với chuyện đã qua, nên để nó ngủ yên hay sẽ khơi dậy, bởi nếu chuyện đó ngủ yên thì chỉ có chị và bố chồng chị biết chuyện, nhưng nếu mọi việc khơi dậy, thì thêm một người đau đớn nữa là chồng chị và mọi việc sẽ bung bét hết, lúc đó chị có cảm thấy thực sự thoải mái và thanh thản hay không?
Trước mắt, chị hãy bàn bạc với chồng xem có nên ở riêng hay không, chuyện hạn chế va chạm với bố chồng cũng có thể giúp chị thoải mái hơn. Còn nếu trong thời gian chưa thỏa thuận được về việc đó, chị có thể hạn chế về quá khuya hoặc giảm bớt các cuộc tiệc tùng không cần thiết để tránh những sự cố đáng tiếc xảy ra một lần nữa.
Mong chị hãy tỉnh táo trước mọi quyết định của mình.
Theo VTC News
Đinh Thị Mười