Xúc động người phụ nữ bại liệt nằng nặc đòi tìm vợ mới cho chồng

Thứ hai, 03/06/2013, 18:42
Mặc dù rất yêu thương chồng con, nhưng chị không đành lòng nhìn người chồng trẻ của mình suốt đời phải ở lủi thủi một mình, do vậy đã nhiều lần chị đánh tiếng với chồng về việc lấy thêm người phụ nữ khác để chăm sóc lúc ốm đau.

Sau khi nghe tin anh Tuấn bị chết đuối, người dân xã Thạch Long, huyện Thạch Hà (Hà Tĩnh) đều đau buồn, xót thương. Suốt mấy chục năm qua một tay anh lo lắng cuộc sống người mẹ già, đứa em trai mắc bệnh Down và người vợ nằm liệt giường trong khi chính bản thân bị căn bệnh động kinh và bệnh gan hành hạ mỗi ngày.

Nhưng đằng sau cái chết đó, người ta lại cảm phục sự hy sinh thầm lặng của người vợ khi chị khuyên chồng đi tìm hạnh phúc mới để có người đỡ đần khi trái gió trở trời.
 
Cái chết bí ẩn 

Vốn là một người thông minh, tài giỏi nên thời trai trẻ Nguyễn Trí Tuấn (SN 1974), thôn Đại Đồng, xã Thạch Long, huyện Thạch Hà (Hà Tĩnh) được nhiều người để ý, trong đó có cô gái xinh đẹp Nguyễn Thị Hoài Thương (SN 1982).

Dù biết hoàn cảnh gia đình người yêu còn mẹ già và người em trai mắc bệnh Down nhưng Thương vẫn cương quyết lấy anh làm chồng. Đám cưới của họ vào năm 2000 có lẽ là đẹp nhất làng này khi họ là một đôi trai tài gái sắc. Một năm sau đó họ vui mừng đón nhận đứa con gái bụ bẫm Nguyễn Thị Thảo Vân chào đời.

bai liet

Anh Tuấn ra đi để lại người mẹ già yếu, người vợ bại liệt, đứa em trai bệnh tật và đứa con thơ dại.

Cuộc sống gia đình khó khăn nên hằng ngày chị Thương phải buôn bán đủ nghề. Dù vất vả nhưng chị vẫn vui cười khi biết đằng sau mình còn có chồng và đứa con ngoan. Vậy nhưng, niềm hạnh phúc bình dị ấy lại quá ngắn ngủi khi chị đã bị tai nạn bất ngờ vào năm 2003 trong một lần đưa hàng ra Thanh Hóa.

Vụ tai nạn giao thông khiến từ phần cổ trở xuống của chị mất hẳn cảm giác. Sau thời gian dài điều trị khắp các bệnh viện trong Nam, ngoài Bắc anh Tuấn đành chấp nhận đưa người vợ trẻ trở về trên chiếc xe lăn. Từ một  người khỏe mạnh, xinh đẹp, tháo vát chị bỗng biến thành một người bị bại liệt.

Từ khi vợ gặp nạn, mọi công việc từ ruộng nương ngoài đồng, cho đến nội trợ trong nhà, đặc biệt là chăm sóc đứa con gái mới gần 2 tuổi đều do một tay anh Tuấn đảm nhiệm. Không những vậy, mọi sinh hoạt cá nhân, vệ sinh của vợ anh đều cẩn thận làm hằng ngày mà không một lời oán than. Người dân nơi đây đã quen với hình ảnh cứ chiều tối người chồng trẻ lại đẩy cô vợ xinh xắn trên chiếc xe lăn đi dạo khắp xóm làng.

Lại nói về chị Thương, dù bị bại liệt nhưng đầu óc chị vẫn  tỉnh táo, do vậy khi chứng kiến cảnh chồng mình phải quần quật với những công việc không tên mà đáng ra của người phụ nữ lòng chị lại quặn đau, nhiều đêm trên chiếc giường nhỏ, chị ôm gối khóc thầm cho số phận mình.

Thế nhưng, khi bi kịch gia đình chưa kịp lắng xuống thì người chồng lại nhận thêm hung tin, anh đang mắc phải chứng động kinh và bệnh gan. “Lần đó, nó đang đi làm ngoài đồng bỗng ngã đùng ra, tôi vội hô hoán dân làng đến đưa vô bệnh viện mới biết nó mắc chứng động kinh”, bà Trương Thị Tân, mẹ của anh Tuấn kể lại.

Vợ nằm liệt suốt đời, mẹ lại già yếu, em trai Nguyễn Trí Sâm (SN 1981) mắc bệnh Down, trong khi đó đứa con lại còn quá nhỏ, tất cả những áp lực đó khiến bệnh tình của anh Tuấn ngày càng nặng hơn. Cứ mỗi lúc trái gió trở trời anh lại bị ngất bất thình lình, không những vậy, căn bệnh gan càng làm cho anh thêm xanh xao, gầy gò ốm yếu. Vậy nhưng, anh vẫn dành hết tình thương, sự lo lắng của mình cho người vợ trẻ.

“Cứ hễ đi đâu về, nó lại chạy thẳng vào nhà dưới để nhìn và hỏi thăm vợ rồi mới chịu đi làm việc khác”, người mẹ già vừa nói vừa sụt sùi. Khoảng 2 năm trở lại đây, biết bệnh tình mình ngày càng nặng, lại không muốn anh em họ hàng phải khổ nên đã nhiều lần Tuấn có ý định buông xuôi, không còn thiết sống.

“Rất may những lần đó chúng tôi đã phát hiện kịp thời, cũng vì kinh tế khó khăn, áp lực gia đình đè nặng, trong khi mình lại mắc bệnh thần kinh nên anh ấy mới làm vậy”, bà Lượng- một người hàng xóm cho biết.

Cách đây gần hai tuần, thấy bệnh tình anh Tuấn ngày càng nghiêm trọng, anh em họ hàng đã bàn bạc và kiên quyết đưa anh ra Hà Nội khám bệnh. Trong lần đi này, đích thân người em gái đã đi cùng Tuấn suốt hơn tuần lễ. Đến ngày về do có việc bận đột xuất nên người em đã gửi anh trai cho nhà xe. Khi gửi chị này cũng không quên cho nhà xe số điện thoại của gia đình để họ liên lạc khi anh về đến nơi.

Khoảng 12h30 phút ngày 13/5 xe về đến xã Thạch Long, anh Tuấn được nhà xe thả xuống theo đúng địa chỉ mà người thân đã đưa. Vậy nhưng, lúc chạy xe lên đón, người nhà không thấy anh đâu cả.

Đang loay hoay, họ được một người phụ nữ đứng gần đó cho biết: “Lúc nãy tôi thấy một người đàn ông hai tay cầm theo hai túi ni lông khá to, ngồi trên chiếc cầu gần đống cát”. Vội chạy đến đó, mọi người phát hoảng khi chỉ thấy đôi dép nằm gần đống cát, cạnh đó là gói thuốc lá và chiếc bật lửa. 

Sau khoảng 30 phút tìm kiếm người dân đã tìm thấy thi thể anh dưới sông. Cái chết bí ẩn của người đàn ông bệnh tật khiến người dân nơi đây vừa buồn vừa lo, người thì cho rằng có thể lúc đó anh lên cơn động kinh nên mới bị rớt xuống hồ nước, nhưng có người lại cho rằng vì áp lực bệnh tật, gia đình nên anh đã tìm đến cái chết để giải thoát cuộc đời mình. 
 
Tìm vợ mới cho chồng

Lấy chồng được 2 năm thì bị tai nạn rồi nằm liệt giường, mặc dù thương chồng, thương con, thương mẹ già nhưng chị  Thương đành bất lực vì chính bản thân mình chị cũng không nuôi nổi. Mặc dù rất yêu thương chồng con, nhưng chị không đành lòng nhìn người chồng trẻ của mình suốt đời phải ở lủi thủi một mình, do vậy đã nhiều lần chị đánh tiếng với chồng về việc lấy thêm người phụ nữ khác để chăm sóc lúc ốm đau.

“Nhiều đêm nó thầm thì nhờ tôi khuyên thằng Tuấn đi lấy người phụ nữ khác, tôi nghe mà lòng đau lắm chỉ ậm ừ qua chuyện cho nó yên lòng dưỡng bệnh. Tưởng nó chỉ nói chơi, nhưng cứ ít bữa nó lại gọi tôi vào hỏi thăm đã chấm được ai cho anh ấy chưa”, bà Tân kể lại trong nghẹn ngào.

bai liet

Bà Tân trước di ảnh con trai

Chuyện chị Thương có ý tìm cho chồng mình người phụ nữ khác cả làng này không ai là không biết. Họ cảm phục sự hy sinh thầm lặng của chị bao nhiêu thì càng rơi nước mắt cho hoàn cảnh của chị bấy nhiêu.

“Cả làng này chắc chỉ có nó là như vậy thôi, mới lấy chồng được 2 năm thì phải nằm liệt giường, không thể sinh con được nữa nên nó luôn đau đáu một chuyện phải tìm cho chồng mình một người vợ mới”, chị Hương người hàng xóm nói về người phụ nữ tàn tật.

Trước thái độ của vợ, anh Tuấn vẫn cương quyết không chịu lấy người vợ khác. “Có hôm tôi nghe nó nói với vợ, dù em có bị bại liệt hay mất trí nhớ thì em vẫn mãi là vợ của anh, anh không thể lấy người vợ khác được”, người mẹ nhớ lại.

Biết không thể làm lung lay ý chí của chồng, chị đành giả vờ im lặng một thời gian để tìm dịp thích hợp. Mặc dù nằm bại liệt nhưng chị luôn động viên chồng mình cố gắng chữa bệnh để nuôi mẹ già, em trai và đứa con thơ. Ngày anh đi Hà Nội chữa bệnh, chị đã nói với chồng: “Anh đi nhớ về sớm với mẹ con em. Em đợi anh”. Vậy nhưng, chị đâu biết rằng đó là lần cuối cùng chị được gặp mặt người chồng yêu quý của mình. 

“Hôm biết tin Tuấn bị chết đuối, nó nằm trên giường khóc ngất, mỗi lúc tỉnh dậy nó cứ nói sảng rồi bắt chúng tôi khiêng nó ra ngoài để nhìn mặt chồng lần cuối. Ngày đưa tang, lúc vừa nhìn thấy quan tài thằng Tuấn nó đã ngật lịm đi rồi. Bà già này chỉ tội nghiệp đứa cháu nhỏ, mới sinh ra đã thiếu vắng bàn tay chăm sóc của mẹ, nay lại sống trong cảnh mồ côi, rồi đây không biết bà cháu tôi sẽ sống ra sao”, bà Tân vừa nói vừa nhìn đứa cháu nhỏ đang ngồi cạnh mẹ.

Cũng từ khi anh Tuấn ra đi, chị Thương sống trong hoảng loạn, liên tục gọi tên chồng: “Anh Tuấn ơi, đợi em đi với, sao anh lại bỏ rơi mẹ con em thế này”. Bà Nguyễn Thị Thảo, thôn trưởng thôn Đại Đồng, xã Thạch Long nói với giọng đầy chia sẻ: “Gia cảnh của gia đình chị Thương ở đây hầu như ai cũng biết. Suốt hơn 10 năm qua anh Tuấn dù bệnh tật nhưng vẫn chăm sóc tận tình cho người vợ bại liệt.

Còn người vợ dù bệnh tật nhưng vẫn luôn quan tâm chồng, không những vậy chị còn âm thầm tìm cho chồng người vợ mới. Cái chết bất ngờ của anh khiến chúng tôi bàng hoàng, một số người cho rằng anh ấy tự tử, nhưng điều đó là không đủ căn cứ vì anh ấy đang mắc chứng bệnh động kinh”. 

Có lẽ người đau khổ nhất sau sự ra đi của anh Tuấn chính là người vợ xấu số thân mang bại liệt. Có lẽ, chị đã rất lo sợ điều này xẩy ra khi tìm đủ mọi cách khuyên anh tìm cho mình một người phụ nữ khác. Một người phụ nữ lành lặn có thể đỡ đần cho anh khi trái gió trở trời và chia sẻ bớt gánh nặng trong cuộc sống.

Trên đời, làm gì có người phụ nữ nào lại muốn chồng mình đến với một người phụ nữ khác, khi đó là lại người đàn ông của cuộc đời. Phải có sự yêu thương thật bao la mới có thể hi sinh lớn lao đến như vậy. Chỉ có điều, tiếc cho chị là ước vọng đó đã không thể hoàn thành…

Theo Vietnamnet

Các tin cũ hơn