21 năm nghiện ma túy, đến giờ chàng trai vẫn thấy sợ "cỏ, đá" bóng cười

Thứ bảy, 18/05/2019, 10:29
Sa chân vào ma túy khi chỉ mới 14 tuổi, B. đếm tuổi trẻ mình bằng 6 lần vào trại cai nghiện, 2 năm tù giam. Nhìn thấy nước mắt người thân và những "bạn nghiện" lần lượt ra đi vì ma túy, B. mới bừng tỉnh.

B. trong một ca tham vấn điều trị cho bệnh nhân HIV, bên cạnh đó vẫn còn nghiện ma túy

Trong căn phòng tư vấn ở phòng khám Nhà Mình (Q.8, nơi tham vấn, hỗ trợ, điều trị cho người nhiễm HIV), những đôi mắt thất thần của những bệnh nhân chợt sáng lên đôi phần sau khi nghe N.L.T.B. (39 tuổi) trấn an tinh thần, tham vấn về cách "sống chung" với căn bệnh thế kỉ. Nhiều bệnh nhân còn nghiện ma túy nặng, cũng được B. nhiệt tình giúp đỡ.

Đợi những bệnh nhân của mình đi khuất, B. mới bật cười: “Người ta vẫn nói “đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe con nghiện trình bày”. Cũng may là giờ mình không còn nghiện nữa, nên mới được ngồi đây nói người ta nghe nè”.

Nhìn hình ảnh của B. bây giờ, vui vẻ và lạc quan, tích cực hoạt động cộng đồng, chẳng ai nghĩ chàng trai 8X này đã từng có đến 21 năm đắm chìm trong thế giới của thứ chất trắng chết người. Cả một quãng đời tuổi trẻ của anh, được tính bằng 6 lần vào trại cai nghiện, nhiều lần bị bắt vì tội trộm cắp và gần 2 năm ngồi tù vì sử dụng ma túy.

Con nghiện nói chuyện rất… “hay”

“Thời đó, heroine là một thứ hàng xa xỉ của con nhà giàu, dùng để thể hiện đẳng cấp. Càng chơi nhiều chứng tỏ càng có tiền, càng đẳng cấp. Một lần chơi heroine 5, 6 trăm nghìn, nghèo nghèo muốn xài cũng không được, không giống như bây giờ quá dễ dàng”, B. nhớ về những ngày lầm lạc của mình.

Là con một trong một gia đình gia giáo và khá giả, có bố làm cán bộ, mẹ làm giảng viên, B. có cuộc sống thuộc dạng một “cậu ấm”. Anh chẳng thiếu thứ gì, trừ sự giám sát của bố mẹ, vì công việc của họ luôn bận bịu. Họ ít khi ở nhà, nên đi học về anh lại quăng cặp rồi đi đàn đúm cùng bè bạn.

“Ban đầu, thấy lũ bạn hít heroine, mình không chơi, chỉ tập tành hút thuốc lá. Sau nhiều lần tò mò, mình hỏi “chơi vào cảm giác thế nào”. Chúng nó chỉ cười khẩy trả lời “hút đi rồi biết”. Bị khích tướng, mình sa chân vào ma túy, lúc chỉ mới 14 tuổi. Lần đầu nôn thốc nôn tháo, bủn rủn hết tay chân, nhưng lần 2, lần 3 quen dần. Chơi thì thấy khỏe, không là mệt mỏi, bủn rủn hết cả người”, B. rùng mình kể lại.

Những khoái cảm ăn dần vào con người B. khi “phê” ma túy, từ ham muốn tình dục cho đến việc chẳng biết đói, chẳng biết đau và sợ sệt gì. Nhưng với B., thích nhất vẫn là lúc thứ chất cấm ấy ngấm sâu vào người, khiến con nghiện nói chuyện rất… “hay”, rất trôi chảy, mạnh miệng và đầy tự tin! Bởi vậy mà người ta mới có câu “đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe con nghiện trình bày”!

B. tích cực với công việc ở Phòng khám Nhà Mình đã gần 1 năm nay
Những vết sẹo từ nhiều năm tháng tiêm chích ma túy vẫn còn trên cơ thể anh

Những số tiền ba mẹ cho đều đốt cả vào làn khói mụ mị của heroine. Để cơn “phê” kéo dài lâu hơn, B. chuyển cả từ hút sang tiêm chích. Lên cấp 3 học nội trú, B. lại càng dấn sâu vào, với những đêm trắng ở bar, vũ trường và thuốc lắc rộ lên thời đó. Tiền ba mẹ cho chẳng đủ, B. bắt đầu trộm tiền nhà và bị bố mẹ phát hiện.

“Bố mẹ suy sụp, la mắng có, tâm sự có, dỗ ngọt có. Nhưng gần như ngày nào thuốc cũng ngấm trong người mình, nên những lời ấy như thoảng bên tai rồi thôi, chẳng ích gì. Sau khi học hết lớp 12, họ buộc đưa mình vào trại cai nghiện. Hơn 1 năm, mình trở về và đi học trung cấp công nghệ thông tin. Những tưởng đã làm lại cuộc đời, ai ngờ…”, B. lắc đầu, bỏ dở câu nói, nhưng đủ để người nghe biết anh đã tiếp tục sai lầm.

21 năm nghiện ngập, vẫn ớn lạnh trước cỏ, đá, bóng cười,…

B. trở về từ trại cai nghiện và mở một tiệm internet, bắt đầu làm ăn. Chẳng phải chi tiêu gì nhiều, B. lại càng dư dả. Những cuộc chơi trác tán bắt đầu trở lại, cũng kéo theo thứ chất trắng kia.

“Bố mẹ lần này đã biết rõ về việc nghiện, nên chẳng khó khăn để nhận ra hai con mắt đờ đẫn, những cái ngáp ngắn ngáp dài và sự vui buồn lẫn lộn của mình. Một lần nữa, ông bà đưa mình vào trại. Nhưng trở ra, mình vẫn đâm đầu vào nó. Ma túy thật chẳng khác nào một con “ma”, thật sự ghê tởm.”, B. nhớ lại.

Những hình xăm B. đang tìm cách xóa dần, như muốn xóa đi tất cả ký ức về một quãng đời lầm lỗi
Sau 2 năm tù giam, anh từ bỏ ma túy, tìm đến những công tác thiện nguyện, hỗ trợ cộng đồng

Cái vòng xoay cai rồi lại nghiện, nghiện phải đi cai lặp lại thêm nhiều lần. Trong một quãng thời gian từ bỏ, B. lấy vợ. Những ngày đầu, cô không biết anh nghiện, nhưng không lâu để phát hiện ra điều đó. Cô cố gắng khuyên răn, nhưng rồi vẫn phải xót xa nhìn anh lãnh án 21 tháng tù vì ma túy.

"Mình hay tin những đứa bạn chơi chung, lần lượt chết vì sốc thuốc, cả vì HIV. Giật mình nhìn lại, mình cũng chẳng còn trẻ nữa, sau một thời tuổi trẻ trượt dài. Mình quyết từ bỏ, từ đây...".

N.L.T.B

“Lần này, không phải cai bằng thuốc trong trại nữa, tự mình phải “cai sống” trong tù. Những suy nghĩ xen kẽ trong những cơn vật vã vì chẳng có “hàng” (ma túy – PV) để chơi. Mình bỗng nhớ về những lần bố mẹ nước mắt ngắn dài, nhớ về ánh mắt bất lực của vợ mỗi lần đến thăm nuôi. 35 tuổi, có quá muộn để bắt đầu lại tất cả?”, B. nói về những suy nghĩ hối hận từng xoay vần trong đầu anh bấy giờ.

Mãn hạn tù, B. chọn cách rời Sài Gòn, xin vào làm bếp và phụ giúp ở một bệnh viện hỗ trợ người nhiễm HIV/AIDS ở Bình Phước, cố tránh xa cám dỗ bủa vây. Anh thấy mình dần tìm được những niềm vui sống khác, không phải là heroine nữa.

“Cũng tại đây, mình gặp anh Nguyễn Anh Phong (Phó giám đốc Công ty TNHH Xã Hội Bầu Trời Xanh - Phòng khám, Nhà thuốc Nhà Mình) và các thành viên trong phòng khám Nhà Mình trong một lần đến bệnh viện thăm hỏi các bệnh nhân. Sau khi tâm sự với anh ấy, mình đã về phòng khám học hỏi thêm và bắt đầu nhận công việc nhập liệu, đồng thời hỗ trợ tham vấn điều trị cho người có HIV, nhiều trong số đó vẫn còn nghiện ma túy nặng. Mình đã từng lầm lỡ quá lâu, nên hơn ai hết mình hiểu thứ chất trắng đó nó quái ác đến thế nào, không thể để nhiều người chết vì nó nữa”, B. chia sẻ.

Bước chân ra khỏi vũng lầy ma túy, B. quyết kéo những con người lầm lỡ, tuyệt vọng tìm lại hy vọng sống

Từng sa ngã, nhưng B. cũng ớn lạnh trước sự “biến hóa” ngày càng khôn lường của ma túy, không đơn thuần chỉ là heroine nữa mà giờ đây là tem giấy, cỏ, đá, thuốc lắc, bóng cười,… gây ảo giác kinh khủng cho con nghiện. Theo B. heroine ngày xưa, nếu “chơi” quá liều sẽ ép tim tử vong ngay. Còn những dạng ma túy tạp chất sau này, tuy nhẹ hơn nhưng lại tác động mạnh đến hệ thần kinh, dẫn đến những hành vi giết người, cởi quần áo, leo trụ điện hay mái nhà thường thấy.

“Cũng vì đã từng nghiện, nên khi tham vấn, mình hiểu người nghiện cần gì và phải làm gì. Một người từ bỏ được đã khó khăn rồi, nhưng hễ có một chút chuyện buồn hay áp lực, sẽ rất dễ tái lại. Vì vậy, mình luôn khuyên họ phải tìm một đam mê lành mạnh nào đó lớn hơn sức hút của ma túy. Bên cạnh đó, gia đình đừng từ bỏ, cần phải là một chỗ dựa cho họ quay đầu. Như mình, nếu ngày đó, ba mẹ và vợ buông tay, biết đâu đã chẳng còn cơ hội ngồi đây làm những việc này”, B. bộc bạch.

Anh Nguyễn Anh Phong cùng B. làm việc tại phòng khám nhà mình
Anh Nguyễn Anh Phong (Ban Điều hành Mạng lưới người sống với HIV tại Việt Nam ( VNP+) – Điều phối văn phòng phía Nam; Phó giám đốc Công ty TNHH Xã Hội Bầu Trời Xanh – Phòng khám, Nhà thuốc Nhà Mình), cho biết: “Trước đó, mình từng gặp B. trong một số hoạt động cộng đồng, nhưng chưa ấn tượng nhiều. Cho đến lần gặp ở Bình Phước, nhìn cách B. làm công việc nấu ăn, sắp xếp từng chiếc đũa muỗng, nồi niêu, mình nhận ra cậu đã có sự tính toán, sắp xếp, có dấu hiệu của sự tư duy.
Với một người nghiện lâu năm, đấy thực là một sự thay đổi tích cực. Hai anh em đã nói chuyện với nhau nhiều, ngay ở đó cho đến lúc về lại Sài Gòn. Khi mình bảo rằng “trước khi chúng ta làm việc với nhau, em phải suy nghĩ thật kĩ, đừng bao giờ để “té” lại”. B. gật đầu đầy quyết tâm, mình nhận ra điều đó. Gần 1 năm nay, B. đã làm tốt hơn mình nghĩ nhiều. Cậu ấy rất có trách nhiệm, đồng thời còn bộc lộ nhiều kĩ năng về máy móc, phần mềm.
Phong và cộng đồng có thể hỗ trợ rất nhiều, nhưng nếu bạn không hợp tác, mọi thứ vẫn trở về số 0 mà thôi. Quan trọng vẫn là bản thân các bạn. Hiếm có người tự thân bước chân hoàn ra khỏi ma túy một cách hoàn toàn như B.".

Theo Thanh Niên

Các tin cũ hơn

Liên kết hữu ích